Báo Phú Yên điện tử
Nép vào mùa đông quá khứ
Nghe chừng nỗi nhớ đi hoang
Mỗi lần về ngang lối cũ
Đôi chân chậm bước, nhẹ nhàng.
Nép vào mùa đông cùng gió
Ngô đồng lá rụng thềm rêu
Thương màu dã quỳ kiêu ngạo
Nở vàng cả một miền yêu.
Nép vào mùa đông cùng nắng
Mắt em xanh biếc mây trời
Suốt ngày mưa giăng đường vắng
Để chiều lửng dạ, chơi vơi…
Nép vào mùa đông khẽ hát
Một lời hẹn ước xa rồi
Nhớ thương quay về ngơ ngác
Bình yên chạm lắng với người!